1. Tình Am xuân chớm nở đêm C qua
Khi F mùa chinh Am chiến đã lui Dm ra ngoài E7 đời
Ngày Am xuân con én đưa C thoi
Có F người nhớ Am tới những E7 lời yêu mến A nhau
Xa xa có A tiếng kinh F#m cầu
Chiều D trên dương A thế mang Dbm sầu mênh E7 mông
Người Bm đi giữa độ xuân F#m nồng
Nhìn A nhau bỡ Dbm ngỡ rưng rưng E7 lòng nhớ A thương
2. Tình Am thương nhân thế bao C la
Yêu F người năm Am trước khiến cho Dm ta giận E7 hờn
Và Am thương cây súng cây C đơn
Hoa F đào đã Am xóa bao vết E7 mòn chiến A xa
ĐK: D Đường đi êm Bm quá!
Có E7 phải giấc Dbm mơ đã F#m thành tiếng Bm thơ
D Trời không mưa Dm gió
Mẹ bế con A thơ, F#m con bú say E7 sưa
3. Tình Am ra núi Bắc non C Đông
Duyên F về tới Am chốn Nam Dm sông, Tây E7 rừng
Gọi Am đàn chim trắng như C bông
Tin F lành đưa Am xuống khắp E7 vùng trên nước A ta
Êm êm tiếng A hát trăng F#m tà
Tình D soi trên A phím tay Dbm ngà gái E7 trinh
Người Bm ôm nhân loại trong F#m mình
Cười A tuôn nước Dbm mắt cho xuân E7 tình dấy A men