Anh Em nghe câu vì dặm, anh C nghe câu đò Am đưa
Hay đêm trăng phường G vải câu Am hò cứ mênh mang
Anh Em biết tại mần D răng con G gái quê mình Em đó
Cứ C đong đưa đằm Am thắm như Em giọng hò đêm Am trăng
Cứ D thương thương giận G giận, xa Am xôi lại muốn Em về.
Sông G Lam trong Em xanh tựa mắt G em Em
Chải mái tóc Am ai đôi D vai trần vương G nắng Em
Dâu Am xanh đôi bờ sông đứng G đợi
Để yếm em hồng Em đêm hội quay C tơ D
Đò G ơi, đưa Em ai về bến G sông Em
Thỏa nỗi ước Am mong, anh D thưa cùng thầy G mẹ Em
Đêm Am trăng vườn hoa cau lại G nở
Trống dục sân Am đình, thắt đấy lưng Em ong B7
Anh Em hãy về cùng Am em, con gái quê mình G đó
Vẫn Em đong đưa đằm C thắm vì Em xứ Nghệ trong D em
Như Bm sông Lam xanh Em mãi.
Nặng G nghĩa lời thề Am xưa, một lòng C em vẫn G đợi
Núi C Hồng cao vời Em vợi, để Am nỗi nhớ thương ai
Câu ca xưa còn G mãi, đừng Em buông áo em D ra
Người Am đi người ở Bm lại, ai Am xa Bm nỏ muốn Em về.
* Câu ca xưa còn G mãi, đừng Em buông áo em D ra
Người Am đi người ở Bm lại, quê Am hương quê hương em Bm đợi…ơ…ơ…ơ ơ Em chờ.