1. Em có còn Am thương thương mùa nước nổi lên D đồng
Em có còn thương đò ngang đưa khách sang Am sông
Em có còn Em thương nhớ mùa bông súng năm G nào
Am Con sóng xô dạt D dào trên chiếc xuống anh trước em Em sau
2. Bông súng tình Am anh còn xanh ước vọng hôm D nào
Bông súng tình em lời yêu sao nỡ quên Am mau
Bông súng chờ Em nhau xanh xao lá úa phai G màu
Am Em có nhớ đêm F nào trăng Em tàn đượm thắm môi Am trao
(Vậy mà người đành G tâm quên C lời thề Em hẹn trăm Am năm)
ĐK:
Trăng gầy trăng Am đắm men nồng giọt sầu mênh C mông
Con đường chung Am lối mơ mộng cầm bằng như D không
Bao Am mùa bông súng nở rồi G tàn Am người vẫn xa mây D ngàn
Bỏ lại miền G quê sầu anh riêng C mang. Em
Như là cơn Am gió vô tình cuộn mình bay C xa
Như là con Am sóng theo dòng thủy triều bao D la
Am Nơi phố thị ngọc G ngà làm Am sao em nhớ quê D nhà
Nhớ mùa bông G súng tình F duyên Em đậm Am đà.