1. Tôi sợ mùa A7 rồi mau tàn Dm tạ
Sợ ngày C xuân rồi sẽ qua F nhanh
Dm Tôi sợ ngày D7 đi đêm tới hao G gầy
Sợ mùa C đông tan tác lá F vàng
Tôi sợ ngày Gm mưa rơi đầy muôn A7 lối.
2. Tôi sợ rồi A7 đây mình tôi một Dm mình
Sợ trần C gian người sẽ quên F tôi
Dm Sợ lời biệt D7 ly xé nát tâm Gm hồn
Sợ ngày C mai rũ cánh hoa F tàn
Tôi sợ đìu Gm hiu đêm A7 vắng không Dm người.
ĐK : Nếu mai tôi Dm đi giữa rừng hoa Bb trắng
Tôi trong tĩnh C lặng về lại sông F xưa
Con sông tuổi Dm thơ mang bao ước Gm mơ
Con sông giờ Am đưa tôi về xa Dm vắng
Dù đời mong Dm manh xin đừng qua Gm nhanh
Cho tôi đêm C đêm còn nghe câu F hát
Dù đời nghiệt Dm ngã xin đừng chia Bb ly
Xin cho lung Am linh dài kiếp nhân Dm sinh.
3. Trong cuộc phù A7 du trần ai vô Dm thường
Rồi ngày C mai vào chốn xa F xăm
Dm Xin được làm D7 mây bay qua bầu Gm trời
Làm hạt C mưa tưới mát tâm F hồn
Cho người tôi Gm yêu mãi A7] mãi muôn Dm đời.