Đêm Em qua trăng sáng ai lên kiệu G hoa
Am Ai thay tôi hát khúc lý ngựa Em ô
Khi xưa bên ấy có người hẹn G tôi
Am Đêm nay con sáo sang sông thật Em rồi.
G Thế là Bm xa! Am
Lời hẹn có nhớ hay G chăng nỡ sao ai D đành
Bỏ người xưa dẫu bao năm dưới Em trăng.
Mẹ may áo mới cho con mừng G xuân
Am Con theo chim én quên áo ngoài Em đồng
Hôm nay con én đưa tin mùa G xuân
Am Mẹ ôm chiếc áo ra đồng chờ Em con.
G Thế là Bm xa! Am
Mẹ giận con én đưa G tin, lúa xanh lại D vàng
Cánh đồng mẹ đứng bao xuân mà con chưa Em về.
C Cố quên G đi!
Đừng Am giận chim én mang xuân cho G đời
D Dặn lòng ôm mãi 2 chữ yêu thương làm G gì.
Em Đêm đêm trên phố để người mua G vui
Am Thương anh câu hát kiếp phận mù Em loà
Khi xưa đôi mắt tự hào người G lính
Am Súng quàng vai áo gác trời biên Em cương.
G Thế là Bm xa! Am
Từ ngày bom pháo đi G qua, xót xa nơi D này
Trời hoà bình có xanh như ngày xưa ngắm Em nhìn
C Chắp đôi G tay
Xin Am cho ta làm kiếp thân cây ven G đường
Gió D đưa chiếc lá lìa cành chỉ mấy đêm thu là xuân đâm G chồi.
C Tìm cơn G mưa
Để từng Am hạt nhớ hạt thương tan theo bụi D đường
Làm gì khi viết hai chữ yêu thương hằn lên tim G mình
D Xa…là cố quên
G Khi ta bước dài, bước trốn chạy như chưa từng yêu A thương.
D Xa…là đánh rơi
G Là tiếc nuối phút giây ấy trong đời khi cánh tay mình buông A lơi.
D Xa…là mãi ngóng chờ
G Là mãi ngóng chờ từng tin nắng trong màn A mưa.
D Xa xa…để biết đến gần
G Để nhớ có lần chữ xa ghé ngang đời A ta.
Ta muốn quên đi
Lặng ngắm chính D mình…G xa.