Mùa đông C qua xuân nay lại Em về
Đào anh bỏ Dm công G trồng năm C ngoái
Năm F nay người ấy có mua Em không
Năm trước em G hỏi đào anh bán không?
Anh C nói tặng em để em trồng
Với Dm em anh G tặng không mua C bán
Em mỉm Am cười F má đỏ môi Em hồng
Giờ em Dm đã G cất bước theo C chồng.
Thế C là xa mãi một mùa Em đông
Vườn Dm đào năm G ấy đâu còn C nữa
Người Am đó lấy chồng có biết Dm không
Tôi ở nơi này mãi nhớ G mong.
Em C về bên Dm ấy nhớ tôi C không
Hoàng Dm hôn buông G xuống một màu C hồng
Phố chiều bóng nhỏ không còn Dm nữa
Đau G xót cuộc tình mãi mãi nhớ C em.