1. Em Am đi vừa lòng anh chưa anh E7 về đẹp duyên với Am người
Yêu Dm đương có còn nghĩa lý em G đi anh bận lòng C chi
Tình Dm ta xem như đã F chết tiếng G cười hóa những đau E7 thương
Tim Dm anh em nhường ai F đó thay E7 em níu giữ chân Am người.
ĐK:
Mình có còn Am chi xin đừng nói thêm C gì
Mình chỉ người Dm dưng vô E7 tình gặp trong Am đời
Ai đến gọi mời câu mật ngọt lả C lơi
Lời xứa ngày Dm xưa anh E7 nỡ vội Am quên
Người hãy về Am đi bên tình mới mong C chờ
Anh cứ mặc Dm em con E7 thuyền không bến Am bờ
Em đâu thể ngờ ngày hạnh phúc bơ C vơ
Trao hết tình Dm thơ người E7 đành tâm hững Am hờ.
2. Em Am đi vừa lòng anh chưa phải E7 là tim anh muốn Am vậy
Anh Dm không còn bận lòng chi yêu G ai quên ai phụ C ai
Em Dm không là sân ga F cuối chỉ G là bến đỗ đời E7 anh
Mong Dm anh đẹp vui duyên F mới bên E7 ai bến đỗ sau Am cùng.