1. F Rừng núi C bao la đất trời Dm mênh mông
Bb Đi qua những tháng C năm tâm tư F chồng chất
Bb Suối nước mắt pha C lẫn tiếng cười
Am Những mất mát chẳng Dm nói nên lời
Bb Chuyện lợi danh tranh giành mãi không C thôi.
2. Thời F gian trôi có C đọng lại Dm gì không
Bb Hay trong tâm trí C mang theo bao F phiền não
Bb Có bão tố lung C lay nghĩa tình
Am Thắng hay thua cũng Dm tổn thương mình
Bb Rồi lặng thinh tìm C về nơi yên F bình.
ĐK:
Giật mình Dm khi mái tóc pha màu Am sương
Hai phần Bb ba đoạn đường đã đi C qua
Những quyền Am uy một thời cũng trôi Dm xa
Mới nhận Gm ra giàu sang phú Bb quý chỉ là phù C du.
Ngồi tu Dm thân sám hối dưới cửa Am thiền
Nắng chiều Bb nghiêng hòa quyện khói hương C bay
Thấy bình Am yên lại về ghé ngang Dm đây
Ngẫm mới Gm thấy vòng quay thời Bb gian C thật vô F thường.