1. Đời vô minh quá Am nhiều tham sân D si nơi phù hư giả Am tạm
Bao cảnh D người đau khổ lầm Am than
Tâm u G mê chìm đắm trong danh C lợi
Rồi Am cay đắng rã Dm rời ta mới F muộn màng nhận E7 ra.
2. Tiền đâu là tất Am cả hư danh D thôi mai về cũng trả Am lại
Nơi quán D trọ một thoáng rong Am chơi
Xin ai G ơi đừng bỏ quên thâm C tình
Hãy Am giữ lấy đạo Dm đời vì phước F nghiệp tại thân Am ta.
ĐK:
Am Nhưng lòng người vô Dm minh ích kỹ riêng Am mình
Trong cõi vô G thường gây bao điều oan Em trái
Đổi lấy được G gì ngoài kiếp trả F vay.
Am Xin mẹ hiền trên Dm cao thương xót con Am dại
Dẫn lối chỉ G đường qua mê lầm tăm Em tối
Cho chúng con G được sống đời an Em yên
Con cúi xin G người E7 Đại từ Đại Am Bi.