Cứ như thế một mình em thầm lặng nuôi Am con
Nhà cấp F bốn gió G lùa qua vách C liếp
Nội ngoại ở Em xa, chồng đi biền Dm biệt
Cơm áo, gạo tiền trĩu G nặng đôi C vai. E7
Vì em Am là vợ lính thời Dm bình
Chiều thứ Am bảy càng thêm trống C trải
Bao gia F đình sum vầy, thân D ái
Chỉ mình G em lại thấy chơi F vơi.
Nhớ những Am lúc trái gió trở Dm trời
Con đau G ốm, chỉ một mình lo C liệu
Là vợ Dm lính nên em thầm G hiểu
Lòng lại dặn Am lòng, gắng E7 sức vượt Am qua.
Cũng có Am lúc em thấy xót Dm xa
Khi đông C đến, heo may về se G lạnh
Rồi những F lúc trời tuôn dông D bão
Nén tiếng thở G dài, nghe gió rít từng E7 cơn.
Có thời Dm gian trực chiến triền Bb miên
Vì nhiệm E7 vụ, anh không về C được
Em bươn Am chải giữa dòng đời xuôi Dm ngược
Tần tảo sớm E7 hôm, không chút dỗi Am hờn.
* Xa nhau Dm nhiều, thương nhau nhiều C hơn
Vợ lính lặng F thầm chắt chiu hạnh Dm phúc
Lòng thủy G chung mặn mà sau F trước
Năm tháng đi E7 qua… tình F nghĩa E7 vẫn đong Am đầy
Năm tháng đi E7 qua… tình F nghĩa E7 vẫn đong Am đầy.