À G ơi… Quê mình ngọt mía Nam Em Đàn
Bùi khoai chợ Am Rộ thơm D cam Xã G Đoài
À Em ơi… Câu hò điệu ví người C ơi
Ngân nga giọng Am hát chiếc nôi mẹ D7 hiền.
Nghe câu C hát đò đưa xứ D Nghệ
Xao xuyến G lòng lại nhớ quê D hương
Ôi điệu C ví sao ngọt ngào đến Am thế
Nghe một D7 lần để nhớ để rồi G thương.
Nghe một D lần lòng mãi vấn Em vương
Để nhớ Am em anh tìm về quê D mẹ
Về thành Am Vinh nơi ta từng hò D hẹn
Ngắm núi Hồng cùng soi bóng dòng D7 Lam.
Nơi hòn G Ngư sừng sững hiên Am ngang
Là lá G chắn cho D biển trời Tổ F quốc
Chở che G cho quê hương đất Am nước
Cho cửa D Lò cửa D7 Hội được bình G yên.
Ta lại G về để dạo bước bên D em
Về Thanh G Chương về đảo chè xanh Am biếc
Ghé Truông D Bồn ôi một thời oanh Am liệt
Bên tượng đài nước mắt ngậm ngùi D7 rơi.
Ta lại G về nghe biển hát êm Bm êm
Đêm Diễn D Thành trăng thanh và gió Am lặng
Anh cùng Bm em cùng biển trời say D đắm
Rượu nồng D7 say say tình biển và G em.
* Về xứ G Nghệ về xứ Nghệ cùng D em
Anh yêu Am lắm điệu dân ca ví dặm
Người chân D quê dịu dàng đằm C thắm
Đi xa D7 rồi lòng chẳng thể nào G quên
Đi xa D7 rồi lòng chẳng thể… nào… G quên.