Ai bảo quê anh cằn cỗi G lắm
Nhọc nhằn một dãy đất miền Am Trung
Đi hết xứ đồng lên xứ C núi
Hương cau hương quế với ngô D khoai
Là Em dân gốc rạ ưa bền G chắc
Quảng D7 Ngãi không cam cũng ngọt G đường.
Ai bảo quê anh cằn cỗi G lắm
Nhọc nhằn một dãy đất miền Am Trung
Trà Bồng, Ba Tơ xưa nghèo C khó
Nay huyện miền núi đã vươn D lên
Nay Em có Thạch Nhanh rồi Dung G Quất
Quê D7 hương xanh thắm biết bao G tình.
D Về quê nhé G em, về quê nhé anh
Về quê nhé Em em cùng anh lên núi Bm Ấn
Ta ngắm hoàng C hôn và nghe tiếng chuông D ngân
Cầu Cửa Am Đại bắc qua sông Trà C Khúc
Câu hát bài D7 chòi càng thôi thúc bước G chân.
D Này em dấu G yêu, này anh dấu yêu
Này em dấu Am yêu mình về thăm mẹ Bm nhé
Lên đèo Eo C Gió đi ngắm núi Đình D Cương
Ra Đảo Lý C Sơn thắp hương Âm Linh D Tự
Hải Đội Hoàng Am Sa hồn sông núi linh Bm thiêng
Hải Đội Hoàng D7 Sa hồn sông núi linh G thiêng.
Này G em lòng anh như Trường Bm Lũy
Mưa Am tuôn nắng xối đá không Em mòn
Về nhé Am em để thêm yêu người Quảng D Ngãi
Ba lí tình C tang một dạ sắc Bm son
Về nhé D em để yêu thêm Quảng G Ngãi
Quê hương miền Am Trung D7 rất nặng G tình.