Thương Em nhau anh đưa em về Hà Bm Tĩnh
Để người A đi mang theo bao niềm thương Em nhớ
Nhớ dòng A Lam xanh mướt đôi Em bờ
Nhớ dãy Hồng Bm Lĩnh chập chùng núi D cao. Bm
Quê Em anh răng mà không thương cho Bm được
Nơi A anh nơi tuổi thơ anh khôn Bm lớn
Có nơi A mô như quê ta Hà Bm Tĩnh
Dù đi D xa cũng Bm sẽ nhớ Em về.
Ơi Hà Em Tĩnh mình A về có D nhớ Em
Từ thuở ấu D thơ ngày ngày gắn G bó
Hương A thơm lẫn trong mùi Bm sữa
Một nắng hai D sương mẹ nuôi anh G lớn.
Ơi Hà Em Tĩnh mình A về có D nhớ Em
Làm răng quên D được nơi chôn nhau cắt G rốn
Tóc em A bay trong chiều gió Bm lộng
Mong em D về thương Bm lại càng Em thương.