1. Chiều Gm thu, lá rơi rụng vàng hiên Gm nhà
Từng Eb chiếc , lá xa cành, buồn rơi xót Gm xa
Tình D7 ai thắt dạ sầu năm canh trắng F qua
Cuối chân trời, tình yêu đã Eb xa
Gió ngân nga, thấm lạnh hồn D7 ta
Chiều Gm nay, nhớ thương vời vợi thu Gmsầu
Vòng Eb tay lối thu về nụ hôn khát Gmkhao
Nhìn D7 theo mối duyên đầu tan theo bể F dâu
Cách ngăn nào, hằn lên nỗi Eb đau
Để đôi bên , cách một biển Gm sâu
ĐK: Trời mây giăng Gm lối, rớt rơi cung Bb sầu
Ngày xa cách Cm nhau tuổi xuân đã vội qua mau
Chờ nhau bạc F áo chốn xa xăm Bb nào
Buồn trong câu D7 hát, qua cầu có tìm được Gm nhau
2. Người Gm ơi, hết duyên, phận cũng lỡ Gm làng
Trời Eb xanh đã an bài tơ duyên trái Gm ngang
Chiều D7 vắng, bước chân buồn lang thang ngỏ F hoang
Những giọt buồn lênh đênh thở Eb than
Lá thu rơi kể chuyện hợp D7 tan.
Người Gm ơi tiếc thương thì cũng xa Gm rồi
Vầng trăng của nhau thuở nao đã chia cắt Gm đôi
Thời D7 gian vẫn vô tinh như mây nước F trôi
Sẽ xóa mờ tình yêu, thế Eb thôi
Dẫu đau thương, thắm mặn bờ Gm môi
ĐK: Trời mây giăng Gm lối, rớt rơi cung Bb sầu
Ngày xa cách Cm nhau tuổi xuân đã vội qua mau
Chờ nhau bạc F áo chốn xa xăm Bb nào
Buồn trong câu D7 hát, qua cầu có tìm được Gm nhau



