1. Em ngồi G đây nghe trời xanh gọi giông tố Em về
Nơi này ta từng vui xiết D bao
Khi anh gần em chạm lên khóe C môi này.
Em ngồi G đây, lâu rồi không được khóc nấc Em lên
Không thể chạm được anh nữa D rồi
Nhắm mắt để thấy ngày anh luôn sát C bên cạnh.
T-ĐK:
Bữa tối quạnh D hiu cô đơn mình em chơi với nỗi C buồn sâu kín
Đáng D ghét là sao em vẫn nhớ C anh?
ĐK:
G Giờ này anh đang ôm ai đó?
Em Em gửi một lời cầu mong theo gió
D Ước anh sẽ tan nát con tim
Đánh C mất chính mình
Đánh mất chính mình
G Đọa đày anh bằng cơn giông tố
Em Em gửi vạn lời cầu mong theo gió
D Ước anh sẽ tan nát con tim
Đánh C mất chính mình
Đánh mất chính mình
Vì G yêu.
2. Dẫu biết phía G trước người sẽ không cần một ai
Vun đắp tương Em lai một ngày mai ta kề vai
Dạo bước D trên đoạn đường dài
Là giấc C mơ chẳng thành thật
G Anh phá vỡ hết bằng lời nói đầy tổn thương
Em Giam giữ tiếng khóc từ tận đáy lòng còn vương
Một đám D tang chuyện tình mình
Là oán C than là cực hình
T-ĐK:
Bữa tối quạnh D hiu cô đơn mình em chơi với nỗi C buồn sâu kín
Đáng D ghét là sao em vẫn nhớ C anh?
ĐK:
G Giờ này anh đang ôm ai đó?
Em Em gửi một lời cầu mong theo gió
D Ước anh sẽ tan nát con tim
Đánh C mất chính mình
Đánh mất chính mình
G Đọa đày anh bằng cơn giông tố
Em Em gửi vạn lời cầu mong theo gió
D Ước anh sẽ tan nát con tim
Đánh C mất chính mình
Đánh mất chính mình
Vì G yêu.
* Anh còn yêu em rất nhiều và thật sự anh chẳng muốn rời!
“Anh chẳng muốn rời Em đi
Anh chẳng D muốn?!”
ĐK:
G Giờ này anh đang ôm ai đó?
Em Em gửi một lời cầu mong theo gió
D Ước anh sẽ tan nát con tim
Đánh C mất chính mình
Đánh mất chính mình
G Đọa đày anh bằng cơn giông tố
Em Em gửi vạn lời cầu mong theo gió
D Ước anh sẽ tan nát con tim
Đánh C mất chính mình
Đánh mất chính mình
Vì G em
Giết chết chính Em mình
Giết chết tâm hồn D mình
Cũng vì C yêu
Tình G yêu
Giết chết chính Em mình
Giết chết tâm hồn D mình
Cũng vì C yêu.