Tuyết trắng mỏng manh G rơi F trên lá thu Em tàn
Dm Tuyết trắng nhẹ nhàng Am bay G qua dốc thu Dm vàng
Chiều hoang Am vu về ngang lối G xưa
Nơi ghềnh F đá tháng ngày đong C đưa
Am Đợi người bên dòng C suối hôm G nào.
C Mây đang lặng lờ Am trôi
Dm Gió nhắn lời hư G hao
F Bóng dáng ai đâu Am rồi
Dm Đã thênh thang bên G trời
C Một ngày hấp F hối
Am Gọi người oan Dm khiên C
Đã vĩnh Am viễn G xa tôi đời C đời.
F Tuyết rơi G trên Em lá thu vàng úa Am
Tựa Dm như hoa G nở trên điêu C tàn
Và cuộc tình Am ta khô cằn qua năm G tháng
Ngỡ đã hoang F lạnh chết theo dòng thời G gian.
Tuyết F bay G qua nhánh thu vàng C võ Am
Làm Dm cho mát G lòng cây thông C già
Là mảnh hồn Am ta lỡ làng đời phiêu Dm lãng
Chấp nối ân F cần tái sinh một lần C thôi.
Tuyết đã vội vàng G tan F trên lá thu Em gầy Dm
Tuyết vẫn lạnh lùng Am bay G qua lối thu Dm về
Đường ta C đi sao Am nghe trống Dm không
Tiếng ai F oán vang vọng đâu C đây
Am Còn ai đâu chỉ C thấy mông G lung
C Đêm thu lạc loài Am quá F thân ta lạnh bơ G vơ
Sương thu len âm F thầm D7 trái tim ta lăn G7 trầm C
Hồn thu mênh F mang làm ta mong G nhớ C
Tuyết trắng Am xóa G7 rơi trên địa C đàng.