Intro:
DmGm-BbF-GmF-CA7Dm-GmDm
1. Người đời luôn thầm Dm nghĩ, hoàng hôn buồn da F diết gieo tiếc nuối Dm vô vàn
Nhưng biết bao F người, niềm thương dâng luyến ái yêu sắc thái F hoàng hôn
Màu loang loáng [bb] nhớ gợi niềm yêu dĩ F vãng
Ứớc nguyện nguyên C sinh tha thiếu níu tình F xuân A7
2. Dòng đời luôn tiệm Dm tiến, thu đi rồi đông F đến hạ thay sắc Dm xuân nồng
Nhân thế thế u F buồn, tình trong cơn hấp hối tuổi bóng xế F dần qua
Đầu sương điểm Bb trắng nỗi lòng nghe chát F đắng
Cát bụi nhân [a7] gian khâm liệm bóng Dm dương trần GmDm
ĐK: Thi Dm nhân thường hay bảo F rằng
Tuổi hoàng hôn phiêu lãng, trong những lúc F chiều buông
Lòng Gm mơ dáng dấp bình minh
Luôn nhìn về dĩ F vãng thầm Gm khơi những A7 hoài mong
Cơn Dm mê thường hay đến F tìm
Lỡ làng duyên ngang trái thương mãi bóng F tình nhân
Sầu Gm rơi dáy mắt hoàng hôn
Ngõ hồn dâng tê F tái hòng A7 man mán Dm ưu phiền GmDm
3. Chiều hoàng hôn dần Dm khuất, tâm tư về chất F ngất buồn trông ánh Dm dương tàn
Ngơ ngác lá F vàng nằm chơi vơi xao xác ngan ngát sắc F hoàng hôn
Tình trên dương Bb thế bùi ngùi nghe hoang F phế
Khát vọng thương A7 yêu, yêu quyện mãi Dm mê hồn GmDm