1. Một Am lần ngồi nghe em F hát. Tiếng G hát hôn mê Am từ tâm.
Một lần vừa nghe em F nói, lời C nói thôi miên G kiếp người.
Đôi mắt chưa nguôi F rã rời. Theo gót chân em đếm E7 ngậm Am ngùi.
Một lần chợt nghe em F khóc. Tan G vỡ hương thơm Am biển khơi.
Một lần làm em trách F móc. Gom C hết âm thanh G ý lời
Từ những đôi môi F hững hờ, lạc giữa thiên thu mãi E7 bạc Am đầu.
Ôi một lần C trót yêu Am tình cờ, thu mang lá bay nào Dm ngờ
Chưa C trọn mùa chăn Am gối.
Tình Dm đẫm hương C nồng. Đượm E buốt đau E7 lòng.
Nhọn sắc như cụm gai Am hồng.
Tình Dm ngỡ không C rời. Vừa E mới trao E7 lời.
Thành tiếng ly biệt muôn Am đời.
2. Một Am lần ngồi nghe em F hát. Nghe G tiếng ta đang Am gọi ta.
Một lần được nghe em F nói, chợt C thấy trong ta G chút người.
Từ đó đôi môi F biết cười. Từ đó con tim biết E7 yêu Am người.
Một lần được nghe em F khóc. Đêm G vắng câu kinh Am cầu an.
Một lần làm em trách F móc. Ta C thấy trong muôn G kiếp nào
về đứng bên ngọn F nến hồng. Chợt thấy đôi ta rất E7 thật Am lòng.
Xin được cùng C gió mây Am hiền hòa, mang muôn tiếng em thật Dm thà
Gieo C hạt mầm nhân Am ái.
Từ Dm cõi vô C thường. Nở E đóa chân E7 thường.
Dìu bước em qua miên Am trường.
Biển Dm vỗ không C cùng. Bài E hát tương E7 phùng
của bến hương yêu muôn Am trùng