1. Trời buồn hiu hắt những khi vào Am tối Dm
Đường trần lê bước gió mưa ngập Am lối F
Nhìn từng chiếc lá đã phai úa Am rồi
Lữ thứ nỗi niềm đơn Dm côi
Lệ tràn bờ mi tựa E7 gối.
2. Từ độ thu sang cuốn trôi vạt Am nắng Dm
Để hồn lạnh lẽo cửa tim quạnh Am vắng F
Nghẹn ngào đưa tiễn dưới mưa chết Am lặng
Phủ kín mây sầu đan Dm giăng
Cõi E7 lòng này ai thấu Am chăng.
ĐK:
Thu E sầu… thu E7 khóc
Duyên mình ô thướt bắt Am cầu
Suối Dm lệ bỗng hóa thành mưa Am ngâu
Người A7 về nơi chốn Dm đâu
Kỷ Bb niệm chưa phai C dấu
Mà đành mang chôn F giấu, tận đáy mộ E7 sâu.
3. Trọn đời anh mang kiếp vương sầu Am nhớ Dm
Nghìn trùng xa cách cớ sao người Am nỡ F
Mộng đẹp tan vỡ khóc duyên hững C hờ
Thu Am đến gieo tình bơ Dm vơ
Tàn E7 rồi dệt muôn ý Am thơ.