1. Nhiều khi buồn Am lắm nhiều khi nhớ G mong
Chợt nhận F ra là trong lòng tôi đang G cô đơn
Ngày trôi Am vội quá chẳng níu kéo G ai
Dòng người cứ F trôi tấp G nập
2. Hoàng hôn buông Am xuống rồi đến màn G đêm
Tôi lang F thang để lấp khoảng trống trong tâm G hồn
F Muốn cho con đường dài G mãi
Để đưa F bước chân ta về nơi mình muốn G đến
ĐK1:
Am Có những khi một mình trong lòng G bao u buồn
Và F có những khi trong lòng G bao nhớ thương
Am Vứt hết đi chuyện đời không một G chút vấn vương trong F lòng
Và tôi G đi tìm một hạnh phúc mới đang Am đợi.
ĐK2:
Am Viết những câu tự chuyện cho đời G tôi bớt sầu
F Vẽ tương lai rạng ngời cho đời G tương sáng hơn
Nhiều Am khi lang thang vu vơ ngêu ngao vài G câu hát
Tự F hỏi lòng mình tôi là G ai ai là tôi trên thế gian Am này. G
Thế gian F này G
Thế gian Am này.