Từ F ấy trong Dm tôi bừng nắng Am hạ,
Mặt Gm trời chân C lý chói qua F tim.
Hồn F tôi là một vườn hoa Bb lá,
Rất Am đậm hương C thơm và tiếng C7 chim.
Tôi F buộc lòng C tôi với mọi F người,
Để Dm tình trang trải với muôn Gm nơi.
Để Dm hồn tôi với bao hồn F khổ,
Gần Am gũi nhau C7 thêm mạnh khối F đời.
Tôi đã F là con của mọi Dm nhà,
Là em F của vạn kiếp phôi Gm pha.
Là anh Dm của vạn đầu em Am nhỏ,
Không áo C7 cơm, phiêu Bb bạt lang F thang.