1. C Đêm qua ta mơ như đi về G nơi tuổi thơ
Ngày xưa ngẩn Am ngơ, chẳng thấy hết mênh mông F đất trời
Thời niên F thiếu, tiếng cười chẳng G vơi, quá bình yên C thảnh thơi E7
2. C Bỗng chốc chớp mắt nơi đang hiện G thân chốn đây
Nhìn trong tất Am gang, có lắm mối chua cay F đọa đày
Ngoài ba F mươi, chật vật khắp G nơi muốn tìm lại một giấc C ngủ ngon E7
ĐK: Giá như chẳng trưởng C thành, vẫn như lá trên G cành
Chẳng nghĩ không Am suy, không tự khâu vết thương Em không lành
Vì mơ F ước kiếp sống thần G tiên, mà ta F phải lao lực tiến G thân
Bởi ánh mắt của C đời, chỉ phán xét chê G cười
Ngã xuống không Am đau nhưng lại đau thế nhân Em vạn lời
Nhìn lên F để cố gắng nhiều G hơn
Nhìn xuống F để cho nhiều thứ G hơn, bỏ buông si Am và sân