Ngày Am ấy lòng tôi có ngờ Dm đâu
Đã G dâng em hết buổi xuân C đầu
Trời F xưa huyễn lộng màu hoa Em nắng
Thoang Dm thoáng thơ E7 vàng len ý Am đau.
Tôi F là đứa bé ngủ trong G nôi
Bừng Em tỉnh khi nghe mộng vẳng Am lời
Đất F chợt thêu hoa tôi vội C lớn
Mong E7 tìm lứa bạn sánh duyên Am đôi.
Tôi vào Am đời đã đến từ ngõ F xưa
Buồn G vui theo tháng năm đong Am đưa
Đời F người như thuyền trôi trên C sóng
Xuôi E7 ngược lênh đênh theo tháng Am năm.
Bao nắng F dãi sông hiền ngây nước G da
Của C người em gái chớm niên Am hoa
Bâng Dm khuâng nghe thoảng lời yêu F mới
Say E7 rộn hồn vui trong bóng Am chiều.
Thuở Am ấy môi mắt em xinh Dm tươi
Miệng G cười thơ sáng mắt long C lanh
Tóc Em mây vắt lỏng niềm duyên Am dáng
Che Dm nửa phong ba nửa mát Am trong.
Ngày F ấy em đi hoa ngát G hương
Nỗi Em nhớ lòng tôi thêm vấn Am vương
Cát C bụi thời gian lên sắc [F nắng
Bùi E7 ngùi ngồi ngắm nắng trưa Am lên.