1. Em Thứ em lo sợ nhất nay cũng đã xuất hiện và
Bm Cướp anh đi đâu mất, yên bình vắng bóng hiên nhà
Am Chốn u mê mênh mang ta là ai giữa thiên hà?
Bm Hết vui xong đi thì cũng là lẽ hiển nhiên mà.
T-ĐK:
Em Trời ơi em cũng biết đau như người ta
Thôi thì thôi thì mong C là anh không như thế đối với người D sau
Em Nhành hoa xinh khi ấy nay không nhận ra
Thôi thà thôi thà quên C vì em không muốn có thêm bao lần D đau.
ĐK:
Em sẽ mạnh Em mẽ, đón ánh dương trước khi lụi tắt
Vứt tên anh khuất xa tầm C mắt nhưng mất bao lâu thì em không D chắc
Em sẽ thôi Em khóc, yếu đuối riêng bản thân một góc
Để trái tim thảnh thơi một C chút và để chuyện tình này được yên D giấc.
Không đáng để Em tiếc, những lý do đã không cần thiết
Cớ sao em phải vướng bận C mãi mà chẳng chọn lựa một đời êm D ái
Cảm thấy thoải Em mái, thấy bớt đau phía nơi ngực trái
Bớt ước mong giấc mơ tình C ái vì nhiều nỗi đau mà nó đem D lại.
2. Em Có bao nhiêu niềm tin tim cũng đã trót trao rồi
Bm Thế nhưng đâu nào hay bây giờ đây bỗng trơ trọi
Am Chốn u mê mênh mang ta là ai giữa thiên hà?
Bm Hết vui xong đi thì cũng là lẽ hiển nhiên mà.
T-ĐK:
Em Trời ơi em cũng biết đau như người ta
Thôi thì thôi thì mong C là anh không như thế đối với người D sau
Em Nhành hoa xinh khi ấy nay không nhận ra
Thôi thà thôi thà quên C vì em không muốn có thêm bao lần D đau.
ĐK:
Em sẽ mạnh Em mẽ, đón ánh dương trước khi lụi tắt
Vứt tên anh khuất xa tầm C mắt nhưng mất bao lâu thì em không D chắc
Em sẽ thôi Em khóc, yếu đuối riêng bản thân một góc
Để trái tim thảnh thơi một C chút và để chuyện tình này được yên D giấc.
Không đáng để Em tiếc, những lý do đã không cần thiết
Cớ sao em phải vướng bận C mãi mà chẳng chọn lựa một đời êm D ái
Cảm thấy thoải Em mái, thấy bớt đau phía nơi ngực trái
Bớt ước mong giấc mơ tình C ái vì nhiều nỗi đau mà nó đem D lại.