1. Sống sót trở Em về sau ngày dài đam Am mê
Cơn mê tan D dần trong muộn phiền tâm Em tư
Người về hồi Am sinh đi D trong miền gai G góc
Bước vào trần B7 gian mang theo dấu hao Em mòn.
Vùng trời mờ D xa tay Am trơn buồn nuối Em tiếc
Cuối đời thầm Am soi bao D nhiêu là kỷ G niệm Em
Tìm về mùa D thu lang Am thang cùng cơn Em gió
Lá vàng rụng Am rơi bay B7 theo về xa Em xôi.
2. Chén đắng đem Em về rơi tận cùng thiên Am thu
Xanh xao lưng D trời ai chập chờn phiêu Em du
Lời thề ngày Am xưa hư D vô vào sương G khói
Biết người rồi B7 quên nhưng ta cảm ơn Em người.
Mù loà tình D xưa chôn Am bên đời tăm Em tối
Lấp đầy vực Am sâu rong D rêu cười trên G mộ Em
Mộ tình ngủ D yên cơn Am đau còn thao Em thức
Góp từng mùa Am qua cho B7 vơi vòng trăm Em năm.