Em Cánh hoa đào nở nơi miền quê B7 người
Là mùa Am xuân để đôi ta dệt Em mơ
Ngón tay lạnh E7 giá vẫn du Am dương khúc ca Diệu Hương
Đôi môi C khô vẫn còn hơi B7 ấm
Để tô Em thắm mắt môi hương D nồng
Để ta biết khát khao hy C vọng
Để ta viết tình khúc mùa B7 xuân.
Em Dáng xuân lộng lẫy sau mùa đông B7 dài
Chiều Đông Am Kinh có em trong vòng Em tay
Cánh anh đào E7 vẫn sáng lung Am linh trong trời đêm
Câu yêu C thương môi nàng e B7 ấp
Sợ tan Em biến phút giây thiên D đàng
Sợ giông tố cướp đi tim C nàng
Trong âu B7 lo chắt chiu từng Em giây.
Chiều E rơi trong mắt em B7 buồn
Hồn ai man mác vấn E vương
Ngày đi đêm đến vô B7 thường
Tàn thu đông tới tình ta cạn Em nguồn.
Chợt Am nghe tiếng hát xót Em xa
Từng chiều E7 xuống thiết tha trông Am chờ
Đời lặng B7 lẽ bóng ai ơ Em thờ
Rồi từ C đó cách chim quên B7 về
Xa em B7 rồi trọn kiếp lê Em thê.
Bao yêu E7 thương chìm theo con Am nước
Trên đôi D tay còn chi mơ G ước
Ta lang C thang chiều đông rét Am mướt
Sao vô B7 tình băng giá tuyết Em ơi
Thương anh Am đào theo gió tả B7 tơi
Thương ta còn ngày tháng chơi Em vơi.