1. Quảng Bình quê G ta, biển khơi vang Em hát câu ca (ớ) D7 rằng
Ai đã vào G đây, khó quên những cồn cát Em trắng
Trong nắng ban G mai bao C người đan lưới hát Am vui
Súng để cạnh D người giữa C trời với biển D7 khơi
2. Đoàn thuyền ra G khơi, biển xanh dâng Em sóng như đón D7 người
Mang súng liền G vai, hát vang câu hò tung Em lưới
Ơi gió lên G đi, cho C buồm chào nắng sớm Am mai
Giữ biển trời D này như C là trái tim của D7 tôi
ĐK: Hò ơi hò G khoan tung Em lưới ra ngoài D khơi
Am Hò ơi hò D khoan tung C lưới ra ngoài D khơi
Ta C bắt con cá Am nhảy, ta bắt đàn cá D bơi
Ơi G hò là hò Em ơi, ơi C hò là hò D7 ơi
Dù cho tàu G bay quân Em cướp vào D đây
Am Thì súng này trong D tay ta C đã sẵn sàng D đây
Ta C giăng thành luỹ thép Am dày ta bắn mà tan D thây
Ơi G hò là hò Em ơi, ơi C hò là hò D ơi, ơi Am hò là hò D7 ơi
3. Quảng Bình hiên G ngang, lòng dân son Em sắt tay súng sẵn D7 sàng
Giữ mái trường G xinh vẫn đang tươi màu ngói Em mới
Giữ vững quê G ta đây C lời tổ quốc thiết Am tha
Giữ cả bầu D trời tiếng C hò ơi quê mẹ D7 ta
Quảng Am Bình G quê D7 mẹ ta G ơi