1. Từ miền Em Trung xa thật xa qua mấy đèo Am cao trập trùng tìm Em em
Từ miền Am Tây qua bến Cửu Long sông nước mênh C mông muôn đời Em sắc son
Làng quê C đó sao mà vấn G vương tình yêu Em đó ơi tình quê Am hương
Như lúa chín D vàng mặn nồng phù G sa câu dân ca Bm đượm thắm tình Em đôi ta.
2. Về miền Em Tây thăm nhà em qua mấy phà Am sông bồng bềnh con Em sóng
Về miền Am Trung thăm núi vọng phu biển tím chơi C vơi ơi miền Em dấu yêu.
Làng anh C đó muôn trùng biển G khơi làng em Em đó cánh đồng xanh Am tươi
Anh sẽ là D một chú rể miền Em Tây em cô dâu Bm hiền theo anh về Em miền Trung
ĐK: Quê hương Em ta bao mùa nắng C cháy
Bao mùa mưa Em lũ, bao mảnh đời khó khăn
Quê hương Am ta bạt ngàn biển lớn
Bốn mùa tôm C cá thấm ướt bao mồ B7 hôi.
Anh thương Em em, thương từng câu C hát
Trên đồng lúa Em chín hay con đò bến sông
Em thương Am anh không ngại gian Em khó
Không ngại đường B7 xa dẫu mấy sông mấy Em đèo
3. Rồi chiều Em nay bên nhà trai sang đón nàng Am dâu thẹn thùng áo Em cưới
Để lại Am bao trai tráng làng bên ôm mối duyên C thơ si tình Em ngẩn ngơ.
Bà con C chúc mãi hạnh phúc G hơn mẹ cha Em chúc duyên bền keo Am sơn
Con cháu đầy [D} nhà ông bà mừng G vui bao nhiêu bạn Bm bè chúc mừng Em trăm năm