1. Này C em, xin Em cứ, xin F cứ trải lòng C mình
Dẫu F từng khóc Dm nghẹn với đau G thương
Niềm Dm đau, niềm F đau nỗi G khổ là sương
Fm Sẽ tan tựa sóng trùng G dương vỗ C bờ
Này C em, xin Em chớ, xin F chớ sống hững C hờ
Ơn F Người mở lượng tóc G tơ một Em lần
Này Dm em, này F em, muôn G nẻo đường đi
Fm Nếu từng quỵ ngã, kiên G7 trì đứng C lên.
ĐK:
Cuộc đời thấp C thoáng cơn Dm mơ
Cuộc đời thấp Am thoáng cơn G mơ
Thế Em nên hãy Dm sống như chưa từng G sống.
Cuộc đời thấp C thoáng cơn Dm mơ
Cuộc đời thấp F thoáng cơn G mơ
Thế Eb nên hãy G sống như chưa sống C từng.
Này F em, đôi Fm lúc biết C dừng
Thản G nhìn mây nước ung Dm dung qua C cầu
Trao F lòng yêu Fm mến đáp tạ tình C trần cho nhau
Bây G chừ hãy Em sống, sống Dm lại từ G7 đầu nghe C em
Nhé Am em, G7 nhé C em.
2. Nào C ai vui Em mãi, vui F mãi chẳng buồn C phiền
Cuối F đường lưu Dm dạ nét an G nhiên
Ngày Dm mai, ngày F mai mấy G người nào hay
Fm Lá lay Tạo Hóa bàn G tay đổi C dời.
Này C em, hãy Em sống, hãy F sống “giây phút C này”
Qua F rồi danh lợi, thế G gian còn Em gì?
Này Dm em, này F em, muôn G dặm phù sinh
Fm Chữ Tâm một nét trao G7 tình mến C yêu.
ĐK:
Cuộc đời thấp C thoáng cơn Dm mơ
Cuộc đời thấp Am thoáng cơn G mơ
Thế Em nên hãy Dm sống như chưa từng G sống.
Cuộc đời thấp C thoáng cơn Dm mơ
Cuộc đời thấp F thoáng cơn G mơ
Thế Eb nên hãy G sống như chưa sống C từng.
Này F em, đôi Fm lúc biết C dừng
Thản G nhìn mây nước ung Dm dung qua C cầu
Trao F lòng yêu Fm mến đáp tạ tình C trần cho nhau
Bây G chừ hãy Em sống, sống Dm lại từ G7 đầu nghe C em
Nhé Am em, G7 nhé C em.