Ai Dm xuôi Tôn Nữ vô F nam
Cho trai xứ Dm nắng đêm nằm vấn F vương
Ai Gm xuôi Tôn Nữ dễ thương
Tóc thề mướt C ngọn mê thường xoắn F anh
Dạ Dm thưa nhỏ nhẹ tiếng Bb oanh
"Tê, tề, chi, Dm rứa" ngọt thanh mật F đường
Em Gm đem cả một dòng Hương
Rót câu mái C đẩy chở đường tình F si
Em Am về ngoài nớ có Edim khi
Trở vô xứ Am nắng tôi ghì Dm ở luôn CDm
Ai Dm xuôi Tôn Nữ tơ F vương
Một lần trăng Dm tỏ dìu đường ái F ân
Trớ Bb trêu ong bướm nhụy Gm dâng
Tình ơi! Ngang Am trái cam đành sầu Dm tuôn CDm
Lỡ Dm chi đò khuấy dòng Bb Hương
Trăng tàn núi Am Ngự mây C vương đỉnh F sầu
Tôn Nữ Dm ơi! Dốc Nam Giao
Ngậm ngùi hạt F nắng gieo sầu rẽ Dm đôi
Tôn Nữ ơi! Mối sầu F riêng
Bên lòng se Dm sắt đành câm nín Am hoài
Tình Bb kia gieo khổ cho Dm ai
Cung đàn lỗi C nhịp mưa dài phương Dm Nam
Hạt Bb rơi nỗi nhớ phương Dm Ngoài
Hạt ăn năn C đọng buồn quay quắt A hồn
Bao Dm năm tóc đã màu Bb sương
Nhớ nàng Tôn Dm Nữ dặm trường sầu F tuôn
Đời Gm xui theo tháng năm Dm mòn
Buồn ray rức C đọng ngập hồn thương Dm em CDm