1. Am Em hay thầm mơ, mơ đến Em nơi thật xa
Một F nơi G gọi là hạnh C phúc
Am Không mang buồn lo chỉ có Em anh và em
Bình F yên G cuối chân Am trời.
2. Am Con tim thật thà cho chúng Em ta nhận ra
Tình F yêu G tự tìm được C lối
Am Chia đôi đường đi rồi cũng Em sẽ quay về
Mặc F bao G giông bão bên Am đời.
T-ĐK:
C Em luôn tin vào duyên Am số chúng mình
F Nếu của G nhau rồi sẽ C đến với nhau
Nhưng phong ba nhiều khi Am cuốn lấy D em
F Làm G em Am đau
ĐK:
Am Cám ơn đã cho anh bên Em em đêm nay
F Cám ơn G anh đã cùng C em bước qua
Am Cám ơn những ngọt ngào Em lẫn xót xa
F Giúp G em nhận Am ra.
Am Đến suốt kiếp không ai thương Em em như vậy
F Đến nỗi G đau cuối cùng C cũng mỉm cười
Am Đến nước mắt chỉ được Em rớt trên mi
F Lúc G ta hạnh Am phúc.