1. Mơ Dm hoài một giấc hư không
Môi A7 thơm nở cánh sen Dm hồng
Hoa D7 đời tặng nhau một Gm đóa
Ru C người ấm lạnh mùa A7 đông.
2. Nắng Dm vàng nhuộm đáy sông sâu
Lung A7 linh một nhánh rong Dm sầu
Soi D7 đời người như sỏi Gm đá
Ngủ A7 vùi chẳng biết ngày Dm sau.
ĐK:
Thôi Dm đành lên chốn sơn C khê
Băn Bb khoăn quên lối quay F về
Nghe C đời buồn như chiếc Am lá
Phơi Bb tình khô héo đam Eb mê. A7
Chim Dm buồn mỏi cánh tha C phương
Miên Bb man trong cõi vô F thường
Một C chiều về qua tổ Am ấm
Nghe Bb đàn trỗi khúc tơ A7 vương.
3. Biết Dm còn gặp nữa hay thôi
Yêu A7 đương lạc dấu xa Dm rồi
Mỗi D7 độ về qua bến Gm cũ
Trông A7 mòn mỏi bóng đò Dm trôi.