Biến Am mất khỏi đời nhau thôi nhé!
Trái đất Dm tròn, vốn Am có thật tròn E đâu?
Khi hai nỗi Am buồn quay về hai C phía
Chút bâng E khuâng chợt Dm lắng giữa hồn C nhau…
Lối Am đã chẳng còn về chung nữa!
Tiếng bước Dm từ mấy Am thuở lạ bàn E chân
Lạnh chiếc C bóng, về Am đâu bao thương C nhớ!
Bóng lung E7 linh đường mai chẳng hẹn Am gần.
C Để tê Am buốt cả chiều Chúa E7 Nhật
Đâu đó G buồn ta cũng buồn C lây
Lòng đã E tịnh hay Am lòng đang nổi C sóng?
Mà nhớ E gì không biết nhớ gì C đây?
Biến Am mất khỏi đời nhau để nhớ
Mai mốt về Dm đâu, hai nỗi buồn E ơi!
Hai cực Am buồn đẩy nhau về một C phía
Tưởng như E7 từng ánh mắt vọng xa Am xôi.