Đêm thức năm canh Em dài buồn A thương khóc cho phận Em mình
Một đời người sang Bm sông mấy A ai không mong đậu bến Em trong
Nào có ngờ được A đâu người còn thương nhớ ai đậm Em sâu
Riêng tôi một nỗi C đau đắng D cay có ai nào Em hay.
Ôm mối duyên tuổi Em sầu từ A khi bước chân qua Em cầu
Đời người được bao Bm lâu mấy A ai thoát cơn bể Em dâu
Phận gái tuổi còn A xuân mà ngày vui có bao nhiêu Em lần
Ngày nối dài đêm A thâu phận em biết trôi về Em đâu
Ai buông đàn mấy C câu xót Bm xa tiếc cho tình Em ta.
ĐK:
Em Phòng đơn chiếc lẻ A loi người thương đã đi xa Em rồi
D Thao thức bao đêm Bm dài tâm tư này tỏ bày cùng D ai
Em Đèn leo lắc ngoài A sông từng cơn gió mưa trong Em lòng
D Đêm gối chăn gối chăn một Bm mình, người người ơi nỡ sao vô Em tình.