1. Bước vào đường F yêu, ai không mơ Dm ước yêu thương vuông F tròn
Nhưng thế Bb gian, mấy C7 người may mắn khi vào F yêu F7
Yêu đương bài Bb toán như phương trình con số Am không
Cho đi nhiều C lắm nhưng nhận lại những đắng Gm cay, tình là bao dối C7 gian.
2. Lối vào vườn F yêu, như hoa khoe Dm sắc như đêm trăng F rằm
Khi mới Bb yêu, như C7 diều căng gió bay trời F cao F7
Như tranh cổ Bb tích tô thắm đẹp tình đắm Am say
Mấy ai ngờ C tới, cơn mơ vụt C7 tắt…khi sắc tàn hương úa F phai.
ĐK:
Bb Yêu là vỡ nát con F tim
Là nỗi nhớ cô Bb đơn và khát khao tình cuồng Am say
Vì khi đã Gm yêu người ta C thường hay mơ F mộng
Bầu Am trời xanh thắm C7 mầu, tình càng đắng càng F say.
3. Biết là khổ F đau, nhưng ai không Dm trót yêu thương một F lần
Khi dở Bb dang, mới C7 hiểu nhân thế ưa đổi F thay F7
Yêu đương vụn Bb vỡ như khói chiều lam cuối Am mây
Đau thương ngập C lối, nhưng ta cứ C7 mãi bước lầm vào đường F yêu.