1. Tình Am vui theo gió mây F trôi, ý Am sầu mưa xuống đời
Lệ Dm rơi lấp mấy tuổi G tôi, mấy E7 tuổi xa Am người
Ngày thần E tiên em bước lên G ngôi, đã F nghe son vàng tả Am tơi
Trầm mình C trong hương đốt hơi E bay, mong tìm Dm ra E7 phút sum Am vầy
ĐK: Có biết đâu niềm Am vui đã nằm trong thiên F tai
Những cánh dơi lẻ C loi mù trong bóng đêm E7 dài
Lời Am nào em không nói em C ơi, tình Dm nào không gian F dối
Xin yêu Am nhau như thời C gian làm giông E7 bão mê Dm say.
Lá thốt lên lời C cây, gió lú đưa đường F mây
Có Dm yêu nhau G xin lời thơ C ngây
Dm Lúc mắt chưa nhạt phai, G lúc tóc chưa đổi C thay
Lúc E7 môi chưa biết dối cho Am lời.
2. Tình Am vui trong phút giây F thôi, ý Am sầu mưa xuống đời
Thì Dm xin giữ lấy niềm G tin, dẫu E7 mộng không Am về
Dù trời E đem cay đăng gieo G thêm, cũng F xin đón chờ bình Am yên
Vì còn C đây câu nói yêu E em, âm thầm Dm soi lối E7 vui tìm Am đến
3. Thần Am tiên gãy cánh đêm F xuân, bước Am lạc xa xuống trần
Thành tình Dm nhân đứng giữa trời G không, khóc E7 mộng thiên Am đường
Ngày về E quê xa lắt lê G thê, trót F nghe theo lời u Am mê
Làm tình C yêu nuôi cánh bay E đi, nhưng còn Dm dăm phút E7 vui trần Am thế.