Em Tình không còn trẻ nữa để tung C tăng ngoài phố chiều Am mưa
D Tình không còn trẻ Am nữa để Bm nghe tâm tự xa Em xưa
Tình không còn trẻ nữa để C thấy chân trời cuối đời Am xa
D Tình không còn trẻ Am nữa hạnh Bm phúc cành khô trổ Em hoa.
Ta đã Em đi trong mênh mông D chiều
Phố lên C đèn bóng dài đổ Am xiêu
Đôi Em bóng phai mờ hoàng hôn C tắt
Bờ B7 môi còn vị ngọt trăng khuya
Em Ta không ước C ao chiều mưa trở B7 lại
Trên con E7 đường nhặt từng tuổi Am rơi
Cơn gió B7 mang thật xa không C thấy
Đóa hoa Am tàn bên con B7 bướm chết Em khô.
* E Tình không còn trẻ nữa cùng hoang B vu và hẹn kiếp E sau
C#m Tình không còn trẻ F#m nữa thì hãy yêu B7 nhau như lần khởi E đầu.