Quê C em đẹp nhất hoa Dm sen
Loài hoa kết G tóc se duyên chúng C mình
Mỗi Em khi về đến quê F nhà
Hai ta cùng G7 hái nhiều hoa lễ C chùa.
Có hoa C búp hoa vừa hé Em nhụy
Có hoa Dm bung sắc thắm nhụy C vàng
Thầy nhân Am từ khen hoa đẹp F lắm
Hoa gần G7 bùn vẫn ngát hương C thơm.
Quê C em có những đầm Dm sen
Lá xanh hoa G thắm phủ lên mặt C đầm
Từ Am bùn hoa nhú nụ Dm lên
Vươn cao vượt G7 thoát lên trên khoảng C trời.
Có hoa C búp còn màu hồng Am nhạt
Có hoa Dm cười còn mỉm màu G môi
Nhiều hoa Am cười sắc thắm hương Dm bay
Tóc em G7 dài theo cánh hoa C lay.
Sen C ơi hoa nở rồi hoa F tàn
Hoa G tàn hoa trở về nguồn Em cội
Từ Am cội nguồi sen ươm mầm Dm sống và G luân chuyển đời C hoa.
Em C ơi duyên đời họp rồi Am tan
Duyên Em tan duyên trở về quê G cũ
Từ quê Dm mình duyên lại gá G nương và cho nhau cuộc C đời.
Ngày C nào đôi ta bên Dm nhau
Bao nhiêu ân G tình ngọt ngào chưa C phai
Vượt Em qua nghịch cảnh đọa F đày
Bùn nhơ nước G7 đục không thay đổi C lòng.
Sắc sen F hồng hương thơm ngào Em ngạt
Đẹp tình Dm mình đẹp của tình C quê
Hoa sen Am đẹp lòng hoa cũng G đẹp
Mùa xuân G7 đời em mãi vẫn như C hoa.