1. Ngồi trên mỏm Dm đá
Nghe lời thông A7 hát lòng man mác Dm buồn
Đà Lạt vào Gm đông
C Mưa phùn lất F phất thêm D7 tiếng suối Gm tuôn Dm
Khơi lại kỷ Bb niệm mười mấy năm qua Dm rồi
Xa vùng băng C giá nhớ A7 nhung riêng lòng Dm tôi.
2. Thời gian thấm Dm thoát
Chôn vùi một A7 giấc mộng chưa xoá Dm mờ
Tôi thường hình Gm dung
C Một người em F gái xoả D7 tóc ngây Gm thơ Dm
Bây giờ chắc Bb là, chắc không bao Dm giờ
Thấy lại dung C nhan
Mắt A7 môi của người Dm xưa.
ĐK:
Đêm nay nhớ D nhiều
Bm Đà Lạt Em thương A7 đón khách đa D tình Bm
Ngoài trời sương D xuống
Nghe như Em lạnh A7 buốt đôi vai D mình Bm
Dư âm thoảng A7 về một mùa xuân thương Bm nhớ
Những G cánh hoa đào Em nở thấy A7 tâm hồn bơ D vơ.
3. Người ơi có Dm nhớ?
Xin đừng quên A7 nhé mà ghi suốt Dm đời
Đà Lạt còn Gm đây
C Tôi còn thương F nhớ muôn D7 kiếp khôn Gm nguôi Dm
Hoa đào chớm Bb nở,có tôi mong Dm chờ
Bao giờ em C đến xoá A7 tan giấc mộng Dm mơ.