1. Am Tình đầu mong manh như ánh trăng Em soi mặt hồ
Dm7 Chạm vào chẳng G được muốn với tới C lại càng xa
Am Mặt trời ửng hồng nhưng giông tố Em kéo vào lòng
Chẳng phải Dm7 trời nào sau Em7 mưa cũng có cầu Am vồng.
2. Am Lặn lội một mình hy sinh suốt Em quãng đường dài
Dm7 Rồi lại một G mình gom góp mảnh C tim rụng rơi
Am Người thì phũ phàng may chiếc áo Em mới thật đẹp
Em khâu Dm7 vội từng vết Em7 thương trong tim Am mình.
ĐK:
Người đã Am lấy tất cả sự sống Em em đốt tan thành tro
Dm7 Đem lòng tin em G vùi sâu không đắn C đo G
Đường dài anh Am đi thênh thang bao nhiêu hoa hồng
Còn Em em chôn chân nơi gai xương rồng
Ân Dm7 tình người đem vứt Em7 đi, còn chi mà Am nghĩ.
Người đã Am có tất cả vậy tổn Em thương của em thì sao ?
Dm7 Bởi vì anh vô G tình nên đâu C thấy đau E7
Nửa vầng trăng Am sao có thể lấp cả bầu trời
Nửa Em yêu thương đâu gánh hết cả đời
Nửa Dm7 hồn em như chết Em7 trong xa Am vời.
2. Am Lặn lội một mình hy sinh suốt Em quãng đường dài
Dm7 Rồi lại một G mình gom góp mảnh C tim rụng rơi
Am Người thì phũ phàng may chiếc áo Em mới thật đẹp
Em khâu Dm7 vội từng vết Em7 thương trong tim Am mình.
ĐK:
Người đã Am lấy tất cả sự sống Em em đốt tan thành tro
Dm7 Đem lòng tin em G vùi sâu không đắn C đo G
Đường dài anh Am đi thênh thang bao nhiêu hoa hồng
Còn Em em chôn chân nơi gai xương rồng
Ân Dm7 tình người đem vứt Em7 đi, còn chi mà Am nghĩ.
Người đã Am có tất cả vậy tổn Em thương của em thì sao ?
Dm7 Bởi vì anh vô G tình nên đâu C thấy đau E7
Nửa vầng trăng Am sao có thể lấp cả bầu trời
Nửa Em yêu thương đâu gánh hết cả đời
Nửa Dm7 hồn em như chết Em7 trong xa Am vời.
* Am Tình yêu ta như đáy hố Em sâu
Dm7 Nếu bước tiếp sẽ G đi về C đâu?
Thật ra ai Am đó chẳng thương mình chỉ do ta Em cố chấp chung tình
Dm7 Nên giờ đây trái Em7 tim tan Am nát.
Người đã Am có tất cả vậy tổn Em thương của em thì sao ?
Dm7 Bởi vì anh vô G tình nên đâu C thấy đau E7
Nửa vầng trăng Am sao có thể lấp cả bầu trời
Nửa Em yêu thương đâu gánh hết cả đời
Nửa Dm7 hồn em như chết Em7 trong xa Am vời.