1. Tình đã Dm khép khi mùa đông đã F chết
D7 Những màu Gm xanh dần Bb hé nụ trên A7 cành
Em xõa Gm tóc cho mùa xuân chậm Bb đến
Cớ sao C lòng lại nhớ nhớ quên F quên A7
2. Tình đã Dm khép và mùa đông đã F tới
D7 Em cuối Gm đầu buồn Bb bã chuyến qua A7 sông
Ta đốt Bb lữa hơ chút tình giá F lạnh
Nghe bốn Am mùa cây A7 lá rụng thay Dm hoa
ĐK: Em đã C bỏ ta D7 mùa xuân buồn Gm bã
Một khoảng trời bàng C bạt ánh sao F xa
Tình đã Bb khép ai Gm kia giờ xa A7 rồi
Ta đứng nhìn theo xác pháo rưng F rưng
Em đã C bỏ ta D7 mùa xuân vội Gm vã
Theo tháng ngày cuộc C tình đó bay F xa
Tình chấp Bb cánh sang Gm sông về quê A7 người
Nghe trái sầu rơi rớt giữa hồn Dm ta