Tình Em ta như con C nước rơi B7 trên đỉnh núi Em già
Lăn Am theo bờ dốc Em dài trôi Am đi tháng năm miệt B7 mài
Gập ghềnh qua khe đá lầm Am lỡ bên ngàn nhánh Em sông
Ta mệt C lử khi tìm đến B7 nhau.
Tình Em ta như chiếc Am lá khô héo khi tàn Em thu
Bỗng Am nhiên ta lạc C mất giữa cơn B7 giông giá băng mùa đông
Em Vùi dập trong mưa Am lũ tình Em ta cũng chết đứng B7 theo
Thôi mất hết trái tim đã Em già.
Còn Am đó nỗi xót Em xa có ai C đâu chia cùng tôi với
Có ai B7 đâu vực dậy thân tôi chẳng Am ai nói một Em lời
Ngọn cây chắc vô C tình níu D chân nắng B7 phai trên dấu xưa
Am Không còn lại gì B7 nữa.
Tình Em ơi thôi mất hút tim Am tôi giờ rã Em mục
Lung Am lay chiều gió Em gọi buồn Am bã những hạt bụi B7 bay
Tình này thôi câm nín tia Am nắng cuối cùng đã Em vơi
Ai cố C níu những sợi tóc B7 rơi.
Tình Em ơi không ai Am nhớ bên B7 kia lời dấu Em yêu
Có B7 bao nhiêu tả tơi có bao đêm đìu Am hiu
Ngó B7 lại tình đầu chắt C chiu rồi Am tình cũng sẽ chết B7 đi
Tình chết đi ta thật không Em ngờ.