Bây Am giờ nắng đã vào G thu
Nắng đã vào F thu rải sợi Em vàng
Mặc Dm ai ngẩn ngơ và Em nhớ phố xa buồn Am tênh
Ta giận Am hờn, thầm trách Em nhau
Khung Am trời héo úa tàn G phai
Gió cuốn đường F mây lá rơi Em đầy
Chiều Dm nao đứng trông chẳng Em thấy bỗng thêm lẻ Am loi
Biết không Am em, giờ lẻ Am đôi.
ĐK:
Không Am em phố khóc trong Am mưa
Thênh G thang từng chốn hẹn Dm hò
Mãi G miết chờ dáng một Em người
Mai đây Dm em bước bên C chồng
Rồi quên phố Em cũ chẳng C nói nhau một Em lời
Để trời mưa Am giăng…!
Chỉ Am còn vết xước từ G tim
Lỡ mất đời F nhau quá muộn Em màng
Chiều D nay nhớ em nhiều Em lắm để đông lại Am tới
Buốt đôi Am vai, tình chẳng Amquên (phai).