Giữa chợ đời mênh Dm mông ta là kẻ ngu Bb khờ
Bởi cuộc đời chông C chênh có nào đâu như Dm7 mơ
Nên ngẩn ngơ thẫn Gm thờ, nên ngẩn ngơ thẫn Dm7 thờ
Rồi có được chi C đâu mọi thứ là hư Am vô
Giữa chợ đời mênh Dm mông ta tìm kiếm được Bb gì
Có nào được trăm C năm bỏ lại từng lo Dm7 toan
Sẽ lấy được những Gm gì cũng chỉ là cát Dm7 bụi
Chẳng ai ở bên Am7 ta chỉ cách biệt ngàn Dm năm.
ĐK:
Đời ta nhiều u Dm tối đạp chân trên nắng Bb mưa
Thời Bb gian giết chết tuổi Am xuân
Vàng trăng rơi trên C cầu bỏ lại cả thế F giời
Vẫn làm kẻ trắng Am7 tay
Còn đâu lời âu Dm yếm dành cho nhau mỗi B khi
Hạ Bb ơi vẫn cứ hoài Am mong
Mùi hương trên tóc C nàng đắm hồn mình suốt Am7 kiếp
Vẫn đọa đày mê Dm say…
Ôi cuộc đời đi Dm qua trong lạnh lẽo u B sầu
Khâm liệm mùa chưa C phai muôn trùng mình chia Dm7 hai
Chân bước đi vội Gm vàng về cõi mơ vô Dmvàng
Cắt đứt tình thiêng Am7 liêng giọt máy chảy về Dm đâu.