Lần đầu về quê Am anh, Dm đường xa xa quá
Con dốc cao Am cao, Em đồi vắng chập F chùng Em Am
Thị G trấn mới lao Em xao, dăm ba dãy Dm phố
Đất rộng người G thưa, mưa nắng hắt E7 hiu.
Đây vùng C sâu Am Bình Phước xa F xăm D
Theo chân Am anh, em G thăm từng xóm F làng G
Phú Văn, Đak Em Ơ, rồi Bù Nho, Phú Dm Nghĩa
Góc quê Am nào cũng F thật bình Em yên G
Thương làm C sao bên Am triền dốc nghiêng F nghiêng D
Những em bé Am S’Tiêng A đầu trần chân Am đất G
Người dân tứ Em phương về đây lập Am nghiệp Em
Say trong hương G điều nên Em tiếng cười giòn Am tan.
Lần này về quê Am anh, Dm đường xa thăm thẳm
Trưa nắng chang Am chang, Em gió cuốn bụi F mù
Am Rừng già thâm Em u, chim kêu vượn Dm hú
Biết tìm G anh, Em tìm anh nơi E7 đâu?
Ơi chàng C trai Am tóc cháy da F nâu D
Anh đang ở Am đâu giữa rừng sâu vời vợi
Em Đại ngàn mênh G mông trải dọc theo biên Em giới G
Biết anh yêu rừng thương muôn thú cỏ C cây Em
Em cũng yêu G rừng, mới Em lặn lội về Am đây.
Ơi chàng C trai Am miền đất xa F xôi D
Có nhớ câu ru Am xưa “Mấy sông cũng lội…”
G Bởi em yêu Em rừng, nên mấy suối cũng F qua
Em Bởi trót yêu G rừng, nên Em đâu ngại đường Am xa
Em Bởi trót yêu G rừng, nên Em đâu ngại đường Am xa
Em Bởi trót yêu G rừng, nên Em đâu ngại đường Am xa.