Trùng C dương, trùng dương, trùng G dương
Trùng C dương chốn đây ngàn phương,
có ba dòng sông cuốn xuôi biến Đông nhớ câu chờ mong
Về G khơi sóng muôn triền tới,
nước non buồn F vui đây hội trùng Dm dương G đầy C vơi
Sóng muôn triền C tới, sóng xô về khơi,
như muôn tình F mới, vươn sức Fm người G dựng giữa C đời
Chiều Cm nay nước F xuôi dòng đại Cm dương
Có F em tên sông Cm Hồng dâng sóng Fm tuôn trên G nguồn
Vẩn Fm vơ nắng Cm quái vươn trên phù Fm sa
Có Bb những cô thôn mờ Eb xa đón bầy G# dân đánh G cá
Ngày G qua trai gái sống vui một miền
quanh năm anh cuốc em D liềm vun xới ruộng mùa lúa G chiêm
Từ thượng Cm du nước F trôi về trung Cm châu
ấp F ôm đồng ruộng G# sâu bên người áo Fm nâu dãi C dầu
Hò C ơi! Gối đầu trên Lào Cay Việt Dm Trì
Em nằm G tóc xõa bãi cát C dài thả hồn mơ tới Thái Tình qua Sơn G Tây
Hò G ơi! Nhớ ngày Am nao dân chúng lên đường
Đem thịt Dm xương ngăn giữ nương G đồng đem vinh quang thắm tô sông C Hồng
Nằm C mơ, xuân vinh quang trở G về, cho non Dm sông
Và ngày C nao nơi nơi xiết chặt nguồn Dm thương
Là ngày G em mơ duyên người lập C công