1. Mênh Em mang sông nước Trà Ban nghe A tiếng sóng xô đôi Em bờ
Ven A sông xanh bóng bần Em che, ngửa Bm nghiêng bến xưa con Em đò
Xa G xa khói bếp nhà Bm ai, nôn D nao thơm mùi rạ Bm mới
Bâng Em khuâng rao khúc đàn A kìm, tiếng Em đàn da diết tình Bm quê.
2. Ai Em qua Vĩnh Viễn, Xà Phiên hay A đến Cái Nai, Cái Em Bần
Tên A quê dân dã mà Em thương, dễ Bm ai nỡ quên cho Em đành
Lương G Tâm qua Vĩnh Thuận Em Đông, hai D quê hai miền thương Bm nhớ
Chôn Em nhau cắt rốn là A đây, nghĩa Bm tình vẫn không đổi Em thay.
ĐK:
Về Long Em Mỹ ơi tiếng gọi tình A quê
Con sông êm trôi lững lờ nhánh lục Em bình
Hoa tím thương A ai hoa tím chờ đợi Bm ai.
Về để Em thương A cô thôn nữ ngoan D hiền
Nón lá nghiêng Bm che dịu dàng áo bà C ba
Giọng em ngọt Bm quá ơi câu hò sâu nặng tình Em quê.