1. Em Sài Em Gòn đẹp nhất về Am đêm
Tiếng hoa D rơi, nhạc lắng, mây G chìm
Nét môi Bm duyên E7 nụ cười huyễn Am hoặc
Phút chốc trần D gian vội lãng G quên. B7
2. Những con Em đường ngày đó còn Am không
Nắng mênh D mông sưởi ấm cõi G lòng
Tiếng guốc Bm xưa còn E7 gõ nhịp Am đều
Tà áo ai B7 bay theo tháng Em ngày.
ĐK: Ta thương C em tàn hơi thở B7 cuối
Ta nhớ Em em E7 trọn kiếp lưu Am đày
Ngày xa thành C phố xanh xao Am nhớ
Anh mất em B7 rồi ta tiếc Em thương.
3. Em Sài Em Gòn đẹp lắm người Am ơi!
Đón đưa D nhau từng cơn mưa G bụi
Gió thu Bm sang E7 hơi thở dịu Am dàng
Anh mất em B7 rồi ta tiếc Em thương.