Lê Em thân khắp chốn ăn C xin
Từ khi đất Em nước B7 đổi thay màu Em cờ
Ngày G nào gìn giữ cõi Em bờ
Hy sinh bảo quốc chiến bào máu Am tươi.
Xá C gì một kiếp con Em người
Hiên ngang chiến B7 đấu bảo an diệt Em thù
Bao lần dẫm nát chiến Am khu
Bao phen địch C phải B7 mịt mù lui Em quân.
Thế G thời thay trắng đổi Bm đen
Đồng minh cúi D mặt kẻ hèn buông Em tay
Xót B7 thương người lính miệt Em mài
Một phần thân Am xác B7 cài qua đạn Em thù.
Vết Bm thương què quặt đui Em mù
Không ai chữa D trị quân thù đuổi C xô
Lần Em về tìm mẹ làng Am xưa
Pháo cày sỏi C đá nấm mồ còn D xanh.
Ai Bm ơi! có thấu nỗi Em tình
Phải đành lê D lết chợ đời ăn C xin
Nước Bm non chung một lời Em nguyền
Để anh phải D chịu B7 một mình khổ Em đau.
* Có Am ai thấu được nỗi D đau
Của người chiến B7 sĩ thương phế binh Cộng Em Hòa.