F Yêu một người vô G tâm sẽ thế Em nào Am
F Thương một người không G thương sẽ ra C sao
Đừng vì lừa F dối tổn G thương trong lòng
Em Em đâu biết trân Am trọng
Tình F cảm mà anh đã G trao em thật Am lòng.
Điều F gì mà làm đôi G ta chẳng thể bên Em nhau Am
Một F đời dành trọn con G tim mà người đâu C thấu
Giờ đoạn đường F ấy vẫn như G xưa thiếu Em em cơn giông trời đổ Am mưa
Lệ Dm tuôn vì ai cứ Em mãi hoài đợi Am ai.
ĐK:
Tình yêu là F thế em ơi G
Họa bức tranh Em vẽ trên đời Am
Có những tâm F sự mà G anh chẳng thể nào C nói
Buồn chưa kịp F nói ra thôi G
Em đã cất Em bước đi rồi Am
Mãi chia lìa Dm nhưng đơn côi tình Em đôi ta rẽ Am lối.
Hợp tan là F duyên em ơi G
Âu cũng là Em do ý trời Am
Lênh đênh biển F trời xa xôi như G thuyền không bến C đợi.
Thuận theo ngày F ta cách rời G
Tâm can anh Em như rối Am bời
Thì em Dm ơi hai Em ta dừng lại đây Am thôi.
* Phận trăm F năm xin gửi Em người kiếp Am sau.